Chiều thu lang thang đỉnh núi, xa xa rừng lá vàng đỏ lấp lánh hồ nước hữu tình. Tiết thu lành lạnh xen kẻ nắng ấm cuối ngày. Ngồi dựa lưng tảng đá, hít thở khí trời, dim dim đôi mắt, tâm thân thanh tịnh lạc chốn thiên nhiên. Chợt nhè nhẹ bên tai:
- Mẹ đất ơi! mẹ bảo bọc bao loài trên thân thể mình, có loài nào mẹ không muốn cưu mang?
-Con trăng ơi! loài nào mẹ cũng yêu thương bảo bọc. Nhưng thỉnh thoảng mẹ lại mong không có một loài.
- Loài nào thế hả mẹ đất?
- Loài người đấy con trăng!
- Con thấy loài người vô cùng thông minh, hơn mọi loại khác gấp triệu lần, sao mẹ đất lại nói thế?
- Loài người biết làm nhiều thứ hơn mọi loại, biết nghĩ ra nhiều việc. Họ rất có tài, nhưng hầu hết không thông minh đâu con ạ. Thậm chí khi so ra kết quả, họ lại thua muôn loài.
- Mẹ đất nói chi khó hiểu quá!
- Này con trăng: Nếu loài người biến mất trong 1 giờ, thế giới sẽ yên lặng hơn, sẽ không có những thứ âm thanh kỳ quái, ồn ào. Nếu biến mất trong 1 ngày, không khí sẽ trong lành dễ thở cho muôn loài. Nếu biến mất trong 1 năm, dòng sông ao hồ sẽ sạch. Trong10 năm, biển sẽ đầy cá, rừng sẽ đầy thú và bao loài sẽ thoát nguy cơ tuyệt chủng, cây sẽ xanh tươi bao phủ khắp nơi.
- Thiệt tình như thế hả mẹ đất?
- Đúng thế con trăng ạ! Không có loài nào khi biến mất lại đem đến môi trường sống tốt lành mãnh liệt như thế. Bởi vì thế mà ta mới nói hầu hết loài người không thông minh. Họ chỉ biết làm nhiều thứ, hiểu nhiều thứ, nghĩ ra nhiều thứ.
- Bên cạnh không thông minh về môi trường sống, mẹ đất có thấy loài người không thông minh chuyện gì khác, những thứ muôn loài đều không đến nổi thiếu trí tuệ mà làm?
- Con trăng ơi! nhiều lắm con ạ, đếm không xuể đâu. Họ là loài duy nhất có thể giết chết đồng loại hàng ngàn, hàng triệu mà không phải vì miếng ăn hoặc sự sinh tồn.
- Mẹ đất phải giải thích thêm con mới hiểu được.
- Con trăng nhìn thấy ngôi sao hướng bắc và hướng nam kia không? Một số trong bọn họ sẽ cho rằng ngôi sao hướng bắc là ngôi sao đẹp nhất, toàn vẹn nhất, đáng ngưỡng mộ tôn kính nhất. Một số khác cho rằng ngôi sao hướng nam là như thế. Và rồi họ không ngần ngại giết những người không cùng thích ngôi sao giống mình.
- Ôi sao họ thiếu trí tuệ thế hở mẹ? Muôn loài nào có như thế! Mà mẹ ơi! họ mới liệng lên thân con cái cục gì đen đen, sáng sáng, nhột nhạt quá!
- Con tập quen đi, vài năm họ mới xả trên con một lần. Còn mẹ đây, suốt ngày họ đục, khoan, đào, ủi, chồng chất trên hình hài mẹ vô số cục đá khổng lồ quái dị. Đó là chưa kể họ làm ra muôn tỷ phương tiện chạy rần rần trên da mẹ, ngứa ngáy kinh hoàng. Thỉnh thoảng họ còn cho nổ kinh thiên động điạ như muốn xé tan mẹ thành muôn mảnh nhỏ...
Huyền Lam
Mùa Halloween 2012