Saturday, July 27, 2013

Nhân Dịp Chủ Tịch Trương Tấn Sang Thăm Hoa Kỳ

Nhân sự kiện tổng thống Obama mời chủ tịch Trương Tấn Sang đến thăm Hoa Kỳ: 

- Ngoại trưởng John Kerry dành nhiều lời cảm tình, thiện chí chào đón chủ tịch Trương Tấn Sang và đất nước VN qua bài diễn văn buổi tiệc trưa tại khánh phòng Ben Franklin. 

- Buổi họp báo giữa tổng thống Obama và chủ tịch Sang cho thấy cả hai quốc gia chân thành muốn hợp tác lâu dài, nâng tầm đối tác toàn diện.

Việt Nam cần Hoa Kỳ hỗ trợ để có thể đương đầu hữu hiệu với anh làng giềng khổng lồ tham lam ngang ngược.

Hoa Kỳ cần Việt Nam để làm tuyến đầu ngăn chận Trung quốc bành trướng, ảnh hưởng đến quyền lợi kinh tế và chính trị của Hoa Kỳ trong vùng.

Trước bối cảnh Trung Quốc sớm sẽ thành cường quốc đối thủ số một, Hoa Kỳ mong muốn VN phát triển vững mạnh mọi mặt trong khuôn khổ liên minh kinh tế do HK hoạch định. Khi chiến trận xảy ra với Trung Quốc, Hoa Kỳ sẽ đứng về phiá VN vì đồng nghĩa bảo vệ quyền lợi HK trong khu vực. VN chắc chắn sẽ chấm dứt trò đu giây nếu Trung Quốc vượt qua lần ranh đỏ: xâm chiếm 1 đảo Trường Sa, hoặc chặn đường đi lại từ đất liền đến các đảo hiện làm chủ. VN phản ứng sẽ mãnh liệt không khác gì khi TQ tràn qua biên giới 1979 xâm chiếm 6 tỉnh miền bắc.

Trong vài năm qua, HK đã giúp VN huấn luyện một số sĩ quan chuyên ngành, đã tháo gỡ rào cản cho phép tập đoàn công nghệ vệ tinh dân-dụng/quốc phòng Lockheed chế tạo 2 vệ tinh truyền thông Vinasat1 & Vinasat2 nhằm bảo đảm truyền thông đa phương, đa chiều trên toàn biển và đất liền. VN có lẽ đang thương thảo với HK về kỹ thuật tác chiến điện tử, vệ tinh tình báo nhằm nắm rõ mọi di động của hải quân Trung Quốc.

VN hiện đang mua thời gian để hoàn thiện khí tài, hạ tầng cơ sở ứng chiến biển đông. Hạm đội 6 tàu ngầm Kilo từng bước một được VN đưa vào sử dụng. Những khinh tốc đỉnh Molniya nhỏ gọn nhẹ không khác gì tàu đánh cá trên màn hình radar, trang bị tên lửa diệt hạm đang được hải quân VN ráo riết sản xuất hạ thủy. Tên lửa thông minh Uran chống hạm đang được thương thảo với Nga chuyển giao công nghệ sản xuất tại VN. Phi đoàn chiến đấu cơ tầm xa Su-27/Su-30KM2 đủ khả năng tác chiến tới điểm cực đông. Lực lượng thủy quân lục chiến (hải quân đánh bộ) và đặc công nước cũng được VN ưu tiên đào tạo cùng trang thiết bị hiện đại do Israel cung cấp. VN đang chứng minh cho Trung Quốc thấy, đánh chiếm VN không hề có giá rẻ.

Nhìn quanh khu vực Đông Nam Á, VN có lẽ là nước duy nhất có bước đi chiến lược quân sự tổng thể để đối đầu Trung Quốc. Hoa Kỳ luôn đặc quyền lợi quốc gia trên hết, sẽ chỉ thỉnh thoảng nhẹ nhàng nhắc nhở “nhân quyền, tự do” nhưng sẽ không để ảnh hưởng đến quyền lợi của mình. Khác với lần tham gia trước đây khi ngăn chặn ảnh hưởng địa chính trị của khối Soviet, HK đã tốn nhiều tiền, nhiều máu, nhiều năm mà kết qủa thật tồi tệ. Lần này, Hoa Kỳ có một đối tác trong thế cờ gần giống thời chiến tranh lạnh vừa không tốn mà lại lời từ bán vũ khí và hợp tác kinh tế.


Huyền Lam
Ngày 26 tháng 7 năm 2013

Saturday, July 20, 2013

Hai Lần Mở Cửa

Tuấn quen Davis hơn 20 năm trước tại Trường Đại học Oregon, Hoa Kỳ khi theo học ngành lập trình điện toán. Cũng giống như bao người Việt qua đây trong thời gian đầu, ngày ấy Tuấn rất khổ sở với các môn đòi hỏi phải đọc và viết nhiều tiếng Anh. Những môn Toán Lý Hóa, Lập trình, Logic thì Tuấn học rất khá. Trong một lần vào phòng lab, thấy Davis bực bội giải không ra bài lập trình, Tuấn đến giúp và quen anh từ dạo ấy.

Tuấn và Davis như cặp bài trùng suốt những năm dài đại học. Cả hai nương nhau để tồn tại trong môi trường cạnh tranh khốc liệt. Davis giúp Tuấn làm bài môn Văn, Lịch sử, Xã hội học... Tuấn giúp Davis Lập trình, Toán, Logic. Có thể nói không ngoa, nếu không bù đắp mặt yếu cho nhau, hai người có thể không tốt nghiệp.

Ra trường, hai người làm hai nơi nhưng không xa lắm nên thỉnh thoảng rủ nhau đi ăn trưa. Khoảng năm 2000, Davis bỏ nghề, chuyển qua kinh doanh bất động sản. Thời gian đầu anh chỉ kinh doanh nhỏ vì ngân hàng chỉ cho mượn theo giá trị căn nhà thế chấp. Anh mua đất, chia lô rồi bán lại. Những năm ấy bất động sản được mùa, làm ăn khấm khá, tích lũy nhiều tín dụng nên ngân hàng ngày càng cho anh mượn nhiều tiền. Từ một người chia lô 4, 5 căn hộ, anh trở thành nhà quy hoạch cả trăm lô đất, bao thầu mọi khâu từ khai phá đất hoang cho đến việc xây, bán căn hộ.

Thành người triệu phú bận rộn nên Tuấn rất ít gặp anh, mỗi lần gặp, Davis đi xe sang hơn, phong cách doanh nhân lịch thiệp hơn, không còn tà tà thư giãn chuyện trò bạn bè như ngày trước. Bẵng đi khoảng 2 năm Tuấn không gặp anh, cho đến một chiều tối, anh gọi điện thoại, giọng mệt mỏi:

- Khoảng nửa tiếng... tôi tới nhà nhé...

Không bao lâu, tiếng chuông nhà reng, Tuấn hớn hở ra mở cửa đón bạn.  Một hình hài râu tóc rối bù, mắt sâu hoắm, lờ đờ thâm đen, làn da trắng bệch bạc, áo quần nhàu bẩn, bàn tay run run của người mất ngủ và uống quá nhiều thuốc chống trầm cảm. Nếu không nhờ giọng nói, Tuấn không thể nhận ra Davis lịch lãm mới ngày nào.

Anh nói như khóc, bấn loạn:

- Cám ơn cho tôi tới nhà... tuyệt vọng lắm, chắc điên lên mất... tôi...

Tuấn ra dấu cho anh vào:

- Chút nữa bạn kể tôi nghe, chúng ta có rất nhiều thời gian.

Dẫn anh vào phòng đọc sách nơi Tuấn có thiết kế không gian thiền đơn giản. Để anh ngồi một mình trong không gian tĩnh lặng ấy, Tuấn đi pha bình trà thảo hương mà người Hoa Kỳ thường dùng. Rót tách trà nóng, Tuấn từ tốn:

- Bạn có nhiều tâm sự, thong thả uống ly trà rồi làm theo tôi vài phút bạn sẽ thấy dễ dàng hơn.

Đôi bàn tay Davis run run, ráng giữ tách trà khỏi chao đổ, anh uống từ từ, nhìn Tuấn gật đầu.

- Bạn nhắm mắt lại, thở bình thường cho nhẹ cho sâu, nghe tiếng chuông bắt đầu vang, theo dõi âm thanh từ từ nhỏ dần rồi mất hẳn.

Trong buổi chiều vắng lặng, Tuấn thỉnh nhẹ chuông, âm thanh dịu dàng lan tỏa. Sau mỗi lần tiếng chuông ngưng vang, Tuấn để yên vài giây cho không gian chìm vào sâu lắng rồi thỉnh tiếng khác. 10 hồi chuông chậm rãi trôi qua, Tuấn nhìn bạn ân cần:

- Thấy diện mạo anh tôi rất lo, bây giờ anh có thể chia sẻ bất cứ điều gì. Chúng ta quen nhau hơn 20 năm rồi.

Davis đã bình tĩnh hơn, anh kể Tuấn nghe trong mấy tháng qua chịu nhiều áp lực khi chứng kiến hết ngân hàng này đến ngân hàng kia xiết nợ, phát mãi tất cả sản nghiệp vì thị trường bất động sản vỡ bong bóng. Công sức bỏ ra, vốn liếng tích lũy trong nhiều năm tan thành mây khói. Anh khủng hoảng tinh thần, tim đập bấn loạn, không đêm nào ngủ được. Bác sĩ bắt anh phải uống thuốc chống trầm cảm, thuốc ngủ. Cách đây hai hôm, do quá bức xúc, giận cá chém thớt, anh mạt sát vợ. Cảnh sát đã đến khuyên anh ra khỏi nhà vì sợ gia tốc thành bạo lực. Anh lái xe đi lang thang, lắm lúc nghĩ đến nhảy cầu xa lộ, hoặc lủi đại chiếc xe xuống núi cho nhẹ thân nhẹ đầu...

Davis thở dài:

- Một cuộc sống cực kỳ chán nản, đầy đau khổ thì sống để làm gì.

Tuấn chắm chú lắng nghe, sau khi bạn dứt lời một lúc lâu mới lên tiếng:

- Mất hết sản nghiệp buồn lắm chứ! Nhất là khi ta bỏ cả đời tạo dựng. Nhưng hãy buồn một ít thôi, phải vui lên vì có rất nhiều người chỉ mong được như bạn hiện tại.

Davis ngạc nhiên nhìn Tuấn, hỏi như trách:

- Có ai mà muốn như tôi đâu bạn?

- Đúng là không có ai muốn mất sản nghiệp cả. Tôi cũng sẽ đau khổ như bạn nhưng rồi tôi sẽ gắng bỏ qua vì thấy mình còn may mắn hơn rất nhiều người. Davis nghĩ xem, hiện có hơn 2 triệu người đang bị giam cầm tại Hoa Kỳ vì những lỗi lầm, những người này đều mong ước được tự do như bạn bây giờ. Ngay cả những người tù được thả ra hôm nay hay tương lai cũng mong được như bạn hiện tại. Với hồ sơ từng ở tù nằm trong máy điện toán, từ mướn nhà cho đến xin việc làm, ở đâu họ cũng nối vào trung tâm dữ liệu để kiểm tra quá khứ người điền đơn. Cơ hội được mướn nhà, có việc làm rất khó khăn. Họ rất ước ao có được một quá khứ trong sạch như bạn để làm lại cuộc đời. Đó là lý do nhiều đối tượng phạm pháp trở lại vì không có thân nhân che chở, vì rơi vào đường cùng.

David ngỡ ngàng, lặng thinh một hồi lâu:

- Ở trong hoàn cảnh tôi, bạn sẽ hiểu nó đau như thế nào? Đau lắm, chán lắm!

Tuấn vẫn nhẹ nhàng khuyên bạn:

- Đúng là không ai hiểu được nỗi đau của bạn. Chúng ta đau vì chúng ta khổ công mới có, rồi lại mất đi. Tuy nhiên chúng ta hãy coi cái mất đi như chưa từng có trước đây. Ngoài ra biết bao người bệnh nằm chờ chết sẽ sung sướng đánh đổi tất cả để được như bạn.

David ngập ngừng:

- Ừa... thì tôi sẽ ráng, chỉ sợ mình không đủ khả năng.

- Đêm nay bạn ở lại đây, ngày mai sạch sẽ gọn gàng về nhà xin lỗi vợ. Biết đâu nhờ những khó khăn này, vợ chồng bạn gắn bó chăm sóc nhau để vượt qua, từ đó có được tình yêu thương lớn hơn bao giờ hết. Hạnh phúc đích thực này quý hơn ngôi biệt thư hoặc mấy chiếc xe mắc tiền trước đây của bạn.

Sáng sớm, tiễn Davis về lại nhà, Tuấn tặng anh chiếc chuông nhỏ đêm qua, dặn anh khi muộn phiền đánh lên vài tiếng, hít thở nhắc nhở mình đang có hạnh phúc trong bàn tay. Davis tuy còn nét trầm cảm nhưng vững chãi hơn lúc đến rất nhiều. Anh gật đầu, mỉm cười thoáng chút ngượng ngùng.

***

Một năm sau, Davis gọi điện đến thăm. Tuấn ra mở cửa, Davis cười tươi rạng rỡ, tràn đầy sức sống, anh đem theo hộp quà. Tuấn định dẫn anh đến phòng khách ngồi uống nước chuyện trò, anh bảo vào phòng đọc sách kia.

Tuấn pha bình trà thảo hương, Davis uống một ngụm rồi nhắc mở hộp quà. Tuấn bưng lên lắc lắc nói đùa:

- Cái gì nặng nặng như vàng.

Davis cười to:

- Cái này quý hơn vàng.

Tuấn từ từ mở ra, bỗng buột miệng:

- Ô cái chuông! Cho tôi cái chuông à. Cái chuông cổ thế này tiếng kêu chắc thanh khiết lắm.

Tuấn cầm dùi chuông định thỉnh một tiếng ngân nghe thử, Davis nhẹ nhàng lên tiếng:

- Không! Để tôi thỉnh, năm ngoái bạn thỉnh cho tôi rồi. Mình làm giống năm ngoái nhé.

Buổi chiều hè những tiếng chuông ngân thanh tịnh, trầm ấm:

... Boong... boong... Âm thanh mầu nhiệm giúp người khai tâm.

Huyền Lam    -   Giác Ngộ số 701

Wednesday, July 10, 2013

Cùng Mỉm Cười Với Phật


Nếu một ngày Đức Phật xuống thăm thế gian này, tôi cũng như bao Phật tử tất nhiên sẽ tìm mọi cách để được diện kiến Ngài. Rất nhiều người chỉ nghe đi gặp Phật đã hạnh phúc nghẹn ngào. Đến khi gặp được Ngài, chắc chắn sẽ không nói được chi mà chỉ biết sung sướng khóc sướt mướt. Càng nín cho tiếng khóc không làm ồn Thánh chúng, càng nức nở sụt sùi. Tôi nghĩ mọi người sẽ giống tôi, không mong đợi Ngài sẽ nói điều gì thêm nữa, chỉ mong được nhìn Ngài mỉm cười thôi! Vậy là quá đủ! Vậy là quá hạnh phúc rồi.

Ôi nụ cười từ bi của Đức Phật! Nụ cười ấy trên tranh tượng đã sưởi ấm đem lại an lạc cho loài người. Được chiêm ngưỡng nụ cười thật, sẽ không thể nào dùng ngôn từ miêu tả, diễn bày.

Đức Phật có nụ cười vô cùng mầu nhiệm. Nụ cười kết tinh quá trình tu tập, giải thoát hoàn toàn. Nụ cười ấy hiện diện khắp nơi, đi đứng nằm ngồi, bất cứ lúc nào, ngay cả lúc Ngài nhập Niết-bàn giã từ thế gian. Đây là lý do nghệ nhân từ mấy ngàn năm qua cho đến ngày nay, khi tạo tranh tượng Phật bao giờ cũng có nụ cười.

Cuộc sống ai cũng trải qua thăng trầm, có lúc rất yếu đuối. Trong một lần đối diện nỗi đau khổ tận cùng, chán chường tuyệt vọng nhất, tôi không biết làm gì hơn là ngồi trước tượng Phật nhìn Ngài. Nhìn hồi lâu, tôi thấy Ngài có nụ cười đẹp chi lạ. Tôi cảm được năng lượng nụ cười ấy đang lan tỏa vỗ về xoa dịu vết thương lòng. Rồi tôi bắt chước ngồi mỉm cười, tưởng tượng mình đang có khuôn mặt thanh tịnh từ bi như Ngài. Chẳng bao lâu, đau khổ chán chường như tan biến đi, tôi thấy thân tâm an lạc. Đêm ấy, khi nằm ngủ tôi hình dung Phật mỉm cười và tôi đang cười với Phật. Những ngày sau cũng thế, tôi cố gắng an trú trong nụ cười. Một ngày, hai ngày rồi vài ngày trôi qua, tôi chợt nhận ra chung quanh biến đổi lạ kỳ. Đồng nghiệp cười nhiều hơn, đối xử tốt hơn. Bất cứ nơi nào tôi giao tiếp, hình như ai cũng nhiệt tình, vui vẻ tốt bụng đến lạ lùng. Những duyên lành, niềm vui sinh sôi nảy nở xóa tan đi nỗi buồn không biết tự khi nào.

Không phải ngẫu nhiên nhiều người trên thế giới đều thích trình bày tranh tượng Phật trong nhà dù không phải là Phật tử. Nụ cười Phật góp phần tạo nên không gian thanh tịnh tốt lành. Các bạn hãy thử đi, sẽ thấy mọi việc thay đổi đến lạ lùng. Đi làm về dừng trước cửa, hít thở ba hơi dài, nghĩ đến nụ cười Đức Phật, bước vào nhà mỉm cười từ ái: hạnh phúc trong gia đình bỗng nhiên tràn đầy. Khi chờ chồng con về, đến công sở, đi chợ, giao tiếp hàng xóm, bạn hãy cười như Phật cười, bạn sẽ thấy thế gian này đầy người dễ thương tốt bụng.

Nếu bạn là bậc cha mẹ có con thơ, mỗi đêm trước khi đi ngủ, cùng con đứng trước bàn thờ thắp nén nhang, chậm rãi ngọt ngào với con:

- Đức Phật cười hiền quá, đẹp quá. Mình cùng mỉm cười đôi phút với Phật, con nhé! Mình cùng thực tập, gặp ai cũng cười... như Phật luôn cười với mình.

Một, hai phút lặng yên, cầm tay con, bạn sẽ thấy gần gũi với Phật với con hơn bao giờ hết. Đây là món quà vô giá, hết sức đơn giản bạn có thể tặng con. Những chủng tử nụ cười, thanh tịnh, từ bi của Phật sẽ từ từ gieo vào tàng thức, chuyển hóa con thành người thánh thiện có khuôn mặt tươi vui, hiền hòa rất tự nhiên. Bạn sẽ thấy con dễ mến vô cùng và thương kính gần gũi cha mẹ hơn bao giờ hết.

Hình tượng Đức Phật có mặt khắp nơi luôn cười với chúng ta, nhắc nhở chúng ta hãy cười từ ái với nhau. Một sớm mai bước ra khỏi nhà, chung quanh ta luôn có nụ cười, một thế giới đẹp an lạc làm sao. Cảnh giới Tây phương Cực lạc ta chưa đến, nhưng Ta-bà thanh tịnh là đây. Xin được mỉm cười cùng Phật, cùng bạn. Mong nhân gian luôn gặp nhau trong nụ cười từ ái đầy tình thương yêu, tỉnh thức của Đức Thế Tôn.  


Huyền Lam

Tuần san Giác Ngộ số 700 - Ngày 6 tháng 7 -2013

Saturday, July 6, 2013

Sinh Nhật Lần Thứ 78 Dalai Lama

Lần đầu tiên tôi biết đến ngài Dalai Lama là vào năm 1983 khi vào thư viện của một trường đại học Hoa Kỳ, tình cờ thấy cuốn sách "My Land My People - Quê tôi dân tôi". Với tâm cảnh là người vượt biển qua Mỹ được vài năm nên tôi say mê đọc tự truyện của ngài. Sau này đọc thêm một số sách, trong đó có cuốn "In exile from the land of snow - Lưu vong từ xứ tuyết" tôi bỗng yêu thương đau buồn cho đất nước người dân Tây Tạng như thể đất nước của tôi.

Đã gần 55 năm ngài lưu vong nơi xứ người và dân Tạng trong nước bị cấm triệt không cho treo hình đức Dalai Lama. Đa số dân Tạng, nếu được gặp ngài một lần rồi chết cũng vui lòng đánh đổi. Có thể nói rằng chính sách Trung Quốc đối với Tây Tạng và Dalai Lama là vô cùng phi nhân, ác độc.

Tuy nhiên Trung Quốc "Vĩ Đại" đã thua đậm, thua đau người dân Tây Tạng và Dalai Lama vốn dĩ hiền lành, tiểu quốc. Trung Quốc đã "giúp" Dalai Lama và một số dân Tây Tạng hạ sơn để từ đấy đem văn hoá, tư tưởng Phật Giáo Tây Tạng truyền bá khắp năm châu khiến thế giới nể phục.

Sau gần 55 năm, con số người dân ngoại quốc nhưng mang hồn Tây Tạng lên đến hàng triệu và họ không phải dân thường mà là những giới trí thức trong xã hội toàn cầu. Hàng ngàn ngôi chùa và trung tâm văn hoá Tây Tạng mọc lên khắp nơi do "hồn Tây Tạng - da ngoại tộc" điều hành.

Quốc gia Tây Tạng ngày nay là quốc gia tuy không có đất, có quyền có lực nhưng trãi rộng tư tưởng văn hoá khắp năm châu với lòng ngưỡng mộ của toàn thế giới.

Hôm nay nhân dịp sinh nhật lần thứ 78 của ngài Dalai Lama, xin được gởi đến ngài lòng biết ơn sâu sắc trước những bài học vô giá mà ngài đã trao tặng cho nhân gian, xin gởi đến ngài lòng thương yêu vô ngần.


Trên đường tị nạn 1959 (Dalai Lama cỡi ngựa thứ 2)

Băng qua thảo nguyên hoang vu (Dalai Lama cỡ ngựa thứ 2)

Vượt qua dãy hy mã lạp sơn tuyết phủ

Vượt suối, vượt sông buốt giá

Có những cung đường phải đi bộ

Cheo leo hiểm trở

Dừng chân cùng đoàn tùy tùng

Đến được biên giới Ấn 

Nụ cười hoan hỉ thoát được thiên la địa võng của Trung Quốc tại biên giới Ấn

Dalai Lama những ngày đầu tiên trên xứ Ấn

Thủ tướng Ấn Nehru tiếp đón Dalai Lama trong tuần đầu tiên 1959
Một trong nhiệm vụ đầu tiên, Dalai Lama chăm lo cho các em Tây Tạng tị nạn
Huyền Lam
Ngày sinh nhật lần thứ 78 Dalai Lama 6 tháng 7 năm 2013