Wednesday, August 24, 2011

Về VN - Hạ Long và linh tinh

Nghe tôi đi Hạ Long, bạn bè, bà con đều khuyên (và đe) đừng ngủ lại trên tàu sau sự kiện chiếc tàu năm ngoái (2010) bị chìm làm thiệt mạng mười mấy người.  Theo thống kê thì mỗi năm có khoảng hơn triệu người đi du lịch Hạ Long, cũng khoảng 10 năm rồi mới có 2, 3 vụ tàu chìm do bão tố, tai nạn.  Nếu như thế thì xác xuất đi xe từ Hà Nội về Hạ Long bị chết do xe tông, bò húc, tài xế ngủ gật cao hơn nhiều.  Đã vượt qua nguy hiểm số một thì tội gì không vượt nguy hiểm số hai.   Thế là tôi quyết định đi tour ngủ đêm trên vịnh Hạ Long.

Sáng sớm xe buýt Sinh Cafe đến đón tại khách sạn.  Con đường đi Hạ Long khá tốt, rộng thoáng như đường cao tốc.  Xe chạy khoảng hơn 3 tiếng đã đến Hạ Long.   Dọc đường, ruộng làng miền bắc thỉnh thoảng xen kẽ với những khu công nghiệp hiện đại.   Có lẽ tương lai không xa hình ảnh “chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa” sẽ rất hiếm hoi, thay vào đó là những chiếc xe công nông ngày càng được sử dụng nhiều.  

Hầu hết khách đi Hạ Long đều phải lên tàu qua cảng Bãi Cháy.  Khu vực này đầy ngập khách du lịch ta lẫn nước ngoài.  Tuy nhiên hạ tầng cơ sở ở đây khá đơn giản  không tương xứng với kỳ quan Hạ Long.    Những trạm dừng chân (rest-stop) giữa đường trước khi đến Hạ Long lại được thiết kế rất đẹp với đầy đủ quầy hàng mua sắm, nhà vệ sinh.  

Tại Bãi Cháy, ghe nhỏ chở tôi cùng 19 du khách (12 Việt, 8 nước ngoài)  ra du thuyền Sen Vàng (Golden Lotus ) đậu xa bờ.   Chiếc Sen vàng được đóng năm ngoái nên còn rất mới.  Tàu có 10 phòng ngủ khá đẹp trang bị máy lạnh, trong phòng có nhà tắm phòng vệ sinh hiện đại. Bên cạnh đó tàu còn có nhà hàng, bar, sân thượng tắm nắng.   Với giá 90 usd  cho mỗi người bao gồm đón đưa từ Hà Nội, đi du thuyền, xem hang động, chèo kayak, ăn uống vui chơi 2 ngày thì tương đối khá mềm so với nước  ngoài.   

So với cruise ship  phương tây có sức chứa mấy ngàn khách như một thành phố nổi, tôi  thích đi du thuyền nhỏ chỉ chở tối đa 20 khách.    Ở đây ta có dịp làm quen với mọi người, chuyện trò cùng thủy thủ đoàn, từ thuyền trưởng cho đến bếp trưởng.   

Bên cạnh thăm quanh thắng cảnh, du khách được chèo Kayak quanh một số đảo khá thú vị, nhất là những lúc chèo qua các hang động.  Ngoài ra còn được leo núi vào thăm hang Sửng Sốt, tuy không lớn như Phong Nha nhưng đẹp cũng không thua kém bao nhiêu.   

Cảnh đẹp vịnh Hạ Long qủa thật có một không ai trên thế giới.     Chiều hoàng hôn, ngồi trên boong tàu nhìn biển cả, núi non thay đổi sắc màu, chìm vào đêm tối, hay bình minh dần dần xua tan sương mờ, cảnh vật lung linh làm tôi mê dại, ngỡ ngàng trước vẻ đep diệu kỳ dù rằng đây là lần thứ 2 tôi đến nơi nàỵ.  

Lời khen:  Thủy thủ đoàn du thuyên Sen Vàng rất nhiệt tình, nấu ăn ngày 3 bữa rất ngon, phục vụ du khách chu đáo, giường phòng sạch sẽ.  Ban đêm phòng ăn biến thành bar nhạc karaoke rất ấm cúng cho người thích hát.  Sun-deck rất rộng, tha hồ nghỉ ngơi hay tập thể dục.  

Tại Hạ Long có khoảng 500 du thuyền,   nhưng do phân tuyến và  tất cả thuyền đều được đóng, sơn theo mẫu xưa nên rất hài hoà cùng khung cảnh sơn thủy hữu tình của vịnh Hạ Long.        

Góp ý:  

Làm thế nào để Hạ Long sạch đẹp là trách nhiệm của mỗi du khách Việt Nam và người dân sinh sống tại đây.  Trên vịnh có vài nơi rất nhiều rác, bao ni-lông, chai bì trôi lềnh khềnh rất phản cảm.   Trên tàu như chiếc du thuyền Sen Vàng có nhiều thùng rác, nhưng khách Việt thường có thói quen cứ liệng xuống nước cho rảnh tay dù thùng rác chỉ có cách vài bước.  Có vài anh đứng chuyện trò với tôi, vừa ăn uống quăng bao bì xuống biển vừa chê trách nhà nước xây cái gì cũng chóng hư.  Không khéo những thứ nhà nước không xây cũng hư luôn mất!

Chuyện 20 năm trước:
Dạo ấy đường đi Hạ Long rất cách trở, phải qua 2 con phà và đường rất nhỏ, tốn khoảng 5, 6 giờ từ Hà Nội mới đến được Hạ Long.  Thuyền đưa du khách tham quan là những tàu đánh cá nhỏ được sửa chữa lại.  Ngày ấy Hạ Long rất sạch, thuyền chạy buồm thiệt vẫn còn, tạo nên khung cảnh rất nên thơ.  

Trên chuyến thăm lần đầu của tôi toàn là khách Tây cũng do Sinh Cafe tổ chức.  Lúc chờ qua phà ở Cẩm Phả, tôi ghé thăm hàng quán quanh bến phà.  Hai chàng Tây (dạo ấy chưa có từ Ba-Lô để nói đến du khách phương Tây thuộc dạng tiết kiệm) người Anh đứng trả giá một nải chuối với cụ già lụm khụm khoảng 70 tuổi.  Trả giá qua lại tương đương khoảng 6 trăm VN bây giờ (khoảng 3 cent  .03 usd)  nhưng cụ bà chỉ bán tám trăm (khoảng 4 cent  .4 usd)

Hai tên Tây ba-lô không mua, nhưng nói với nhau rằng:  “Bà ta tham lam quá,  ở Lào mình mua cũng chỉ vây, cái dân VN già như bà này cũng tham lam”

Dạo ấy tôi vẫn còn trai trẻ thuộc diện hàng hai chưa tới hàng ba, máu nóng còn nhiều.  Nghe hai tên Tây ba-lô nói thế, đụng đến tự ái dân tộc, tôi gào to,  rủa nó nhiều câu chắc cũng nặng nề.  Còn nhớ mình nói một đoạn rằng::  “....Mày, ở bên nước mày chừng đó tiền mua được 1 trái chuối chưa mà hạ nhục bà già là tham lam.  Mày đừng có nghĩ rằng muốn xúc phạm ai thì xúc phạm, mày về nước mày mà chưởi sao dân  nước mày bán mắc gắp trăm lần ở đây nhé!”

Hai tên Tây sửng sốt vì cứ tưởng tôi không biết tiếng Anh.  Hắn ta đỏ mặt rồi lầm lủi đi.  

Anh hướng dẫn viên du lịch hỏi tôi , sau khi nghe chuyện, anh ta bảo rằng: “có mấy đứa Tây nó keo kiệt, dơ bẩn đến khiếp anh ơi.  Thậm chí tụi đó vào nhà hàng, ăn no nê xong chê dỡ quá đòi chỉ trả 1 nửa tiền.”

Tôi nói với anh ta: “Keo kiệt là chuyện riêng của họ, nhưng không được xúc phạm!”

Ngày nay người Việt hiểu khách du lịch Tây hơn.  Chữ Tây Ba-Lô được dùng để phân biệt Tây binh thường và Tây mang Ba-Lô đi du lịch, rất ư biết “tiết kiệm”.


Du Thuyền Sen-Vang - Golden Lotus


Phòng ngủ trên du thuyền

Du thuyền trên vịnh. Buồm chỉ để trang trí, tất cả đều chạy bằng động cơ dầu

chèo kayak trên vịnh
Một phần của hang Sửng Sốt


Huyền Lam
(Chuyến đi VN tháng 7-2011)

No comments:

Post a Comment

Góp ý: