Friday, November 11, 2011

Số Một

Nhân ngày đặc biệt 11/11/11, một số em bé sinh ra đời. Tôi thử tưởng tượng một em bé sinh ra vào ngày này thì sẽ ra sao?


Ngày sinh nó, mọi người trầm trồ khen ba mẹ sinh đứa con vào ngày hoàng đạo 11/11/11.  Đang còn đỏ hỏn, bà con, bạn bè nghe tin kéo đến thăm chúc mừng gia đình:  

- Thằng cu sinh toàn số 1 đâu?  Ui dễ thương quá, cu số 1 cưng quá!

Cũng từ đó con số 1 được nhắc đến nhiều hơn tên thiệt.   Bạ mẹ nhân sự trùng hợp này,  bày tỏ tình thương yêu không bờ bến cho đứa con trai đầu lòng:  

-Số Một ơi!  bú thêm chút nữa đi con.  
-Hôm nay Số Một sao thế!  
-Anh ơi, Số Một biết cười rồi!  dễ ghét quá.
-Í em ơi! lấy cái khăn nhanh lên! Số Một  tè ướt áo anh rồi!

Trải qua ba mùa sinh nhật,  khi thấy ba mẹ vẽ mấy con số giống nhau trên chiếc bánh kem, nó cũng biết đại khái rằng mình được mọi người gọi Số Một vì có ngày tháng năm sinh toàn mấy cái cây mà người ta gọi là số một.

Một hôm có người bạn ba nó đến bàn chuyện làm ăn.  khi  tiễn khách xong, ba nói với mẹ: Em đừng lo......anh ấy là số một!

Nó nghe thoáng được, rất ngạc nhiên, thắc mắc.  - Bác ấy ngày sinh giống con nhưng sao bác ấy già thế!

Đến tuổi lên cấp 1, bạn bè trong xóm học cùng trường, theo thói quen tiếp tục gọi nó Số Một. Cả trường thích thú khi biết có đứa học trò như thế. Những lúc đếm số để chơi trò như giựt cờ, bạn bè bảo:

- Số Một ơi!  mày là số bốn nghe chưa?  Nghe thằng Khanh kêu là chạy ào lên không thôi phe kia nó giựt đấy!

Dù cố gắng nhưng đã ăn sâu trong tiềm thức, hễ nghe số một là nó chạy ào lên làm bạn bè cười rủ rượi.  Để chữa cái bịnh nhớ lộn, bạn bè uyển chuyển xắp xếp:

-Thằng Số Một chơi,  để hắn mang số một cho khỏi lộn.  
-Số Một! mày là số một nghe chưa!, đừng để thua nhé!

Nó chăm chỉ học hành, khéo tay, tháo vác, hay giúp đỡ bạn bè.  Mỗi lần làm bài kiểm tra được điểm cao hay những khi làm giùm cho bạn một vài việc, bạn bè thường khen nó: - Số Một ơi, mày giỏi quá, tài quá.  Mày đúng là số một!

-Ừa, tau từ xưa đến giờ là số một mà. Ai cũng gọi thế mà!

Thế nhưng đôi khi sơ ý nó làm sai những chuyện khác, hoặc thi đua thể thao không giỏi, bạn bè lại thốt lên:  -Số Một ơi, mày hết số một rồi!

-Hết là số một? Sao chúng mày cứ gọi tau là số một.

Ngày qua ngày  từ cậu bé thành thanh niên, đến tuổi biết yêu.  Mỗi lần làm thơ, tặng quà cho bạn gái anh thường được nàng cảm động, ngọt ngào, thỏ thẻ:

-Anh là số một của trái tim em, em yêu anh quá, anh số một ơi!

Có hôm kẹt xe vì triều cường, tai nạn, hố voi, hố bò, anh trễ hẹn làm người yêu chờ hơi lâu, từ xa xa anh nghe tiếng rin rít, giọng hơi cao, hơi mạnh:  Anh Số Một!  

Những lúc ấy anh ước chi mình không là Số Một.

Theo thời gian, từ anh thành bác, thành ông Số Một.  Đã sinh ra trong ngày như thế, ông Số Một cố gắng được ra đi giống ngày như thế.  Ông ăn uống tránh thịt mỡ, tập thể dục, tập khí công, tập thiền đến mức độ thượng thừa, có thể kiểm soát nguồn năng lực của mình.  Nửa tháng trước ngày ông ra đi, ông ngừng ăn,  chỉ uống ít nước rồi nằm thiền, nhập định.  Đúng ngày 11 tháng 11 năm 2111, bên mấy đứa cháu nội ngoại đứng quanh giường, ông mỉm cười trút hơi thở cuối cùng, thọ một trăm một tuổi.

Ngày đưa ông đi, không một người đau buồn.  Con cháu, họ hàng mừng ông đã đạt được điều mong ước.  Mọi người hân hoan hãnh  diện nói về ông:  

-Ông cụ hay ghê vậy đó, sinh ngày 11 tháng 11 năm 11, ra đi cũng ngày 11 tháng 11 năm 11.  Toàn là con số 1. Trên thế gian chỉ có mình ông.

Huyền Lam
Mùa những chiếc lá rơi cuối cùng - Ngày 11/11/11

No comments:

Post a Comment

Góp ý: