Monday, October 8, 2012

Hạnh Nguẩy Đuôi

Giọng người phụ nữ ngọt ngào, trìu mến, chan chứa tình thương:

- ui, Kiki cưng quá!  yêu, yêu quá!  Thưởng Kiki một miếng bánh ngon nhé.

Người đàn ông ngưng đọc sách, gở gọng kiếng, ngoái nhìn theo, than phiền:  

- Anh ước chi em cũng nói với anh bằng ngôn ngữ ngọt ngào ấy.  Đã lâu rồi anh không còn nghe những tầng âm thanh như thế nữa!

Người phụ nữ, giọng trở lại bình thường: 

 - Thì anh mỗi lần đi ra, đi vào gặp em mừng  như con kiki đi!  Anh thấy không, nó lúc nào cũng nguẩy đuôi mừng ríu rít.  Còn anh, anh chỉ mừng em một, hai năm....mà đã lâu lắm rồi!

Người đàn ông:  - Thì em cũng thế thôi!  Có bao giờ “nguẩy đuôi”  mừng anh muốn chết như ngày xưa đâu!

Bé gái, 6 tuổi, ngồi học góc xa xa:  - Ba mẹ bắt chước kiki cùng nguẩy đuôi đi!

Người đàn ông, người phụ nữ phì cười:  - Ba mẹ nguẩy đuôi như thế này nè, nè, được không?

Nhiều tiếng cười nắc nẻ, vài tiếng sủa gâu gâu...  h
ạnh phúc lan toả không gian.
.


Huyền Lam
Mùa thu - lá vàng, lá đỏ - 8 tháng 10 2012