Friday, July 2, 2010

Trái Tim Hai Hệ

Hôm thứ 6 vừa qua, tôi cùng bè bạn đi camping 3 ngày tại khu rừng nằm sát bờ vịnh thiên nhiên xinh đẹp.  Do biết có đội Mỹ sẽ đá với  Ghana ở vòng knock-out, nên trong chương trình trại, chúng tôi có chi ra 2 tiếng để theo dõi trận thi tài.  Máy móc đem theo gồm một máy phát điện cầm tay và tv nhỏ 19".  Đài truyền hình quốc gia (dạng như VTV của VN) sẽ chiếu trực tiếp trận đấu và trên lý thuyết thì ở đâu cũng bắt được 3 đài quốc gia.

Thế nhưng khi đến nơi, sóng truyền hình đã bị các ngọn núi ngặn chặn.   Chúng tôi buồn đôi chút nhưng rồi 20 người nam (phụ nữ, trẻ em ở lại trại đi ngắm cảnh) bèn chia làm 2 nhóm đi vào hai siêu thị khác nhau ở một thị trấn cách nơi cắm trại khoảng 10 dậm để coi ké.  Một nhóm đi vào Walmart, một đi vào Costco.  Thật tình người Mỹ không có máu bóng đá,  giữa mấy mươi cái tv 50", 60" chẳng có ai đứng coi.  Chúng tôi lựa một chỗ tế nhị không làm phiền siêu thị cho lắm và đứng coi say mê, ráng giữ âm thanh cổ vũ vừa đủ.  Người Mỹ đi qua đi lại, thấy nhóm VN cổ động cho đội nhà thích thú, cũng lây cái không khí hào hứng ấy đứng lại coi chung, mỗi lúc mỗi đông, mỗi lúc mỗi ồn.  Người manager siêu thị cũng vui ra mặt vì chưa bao giờ ông ta thấy siêu thị mình có cảnh như vậy.  Tôi hăng say theo dõi,  trầm trồ, xuýt xoa, hồi hộp cho đội Mỹ chẳng khác nào cổ võ cho đội VN mỗi khi thi đấu ở Seagame.  Chúng tôi buồn khi đội Mỹ thua nhưng chấp nhân kết quả vì những pha ghi bàn của Ghana không thể nào chê được.

Đêm về chúng tôi ngồi quanh lửa hồng, đờn ca hát xướng, bàn đủ chuyện trên đời, kể cả chuyện đá banh, đoán xem đội nào sẽ vào được vòng bán kết.  Nửa đêm nằm trong lều, giữa cái lạnh núi rừng, tôi mơ thấy Việt Nam thi đấu ở world cup.  Tôi cổ động nhiệt tình, có cả cây kèn ruồi inh ỏi.   Nhưng sao có lúc tôi la USA, USA, có lúc lại Viet Nam, Viet Nam.  Trên sân cỏ đội Mỹ và đội Việt Nam thi đấu nhiệt tình, với những pha giao bóng, sút bóng tuyệt hảo.  Hình ảnh trong giấc mơ khi thì tôi cầm cờ Mỹ, khi cờ Việt Nam, la hét loạn cào cào, rối bung, hỗn loạn.  Tôi giật mình thức giấc, thấy trán mình lấm bấm mồ hôi hột và thầm tự hỏi nếu có chuyện đó xảy ra, tôi sẽ ủng hộ đội nào.  Loay quay đến sáng khi gà rừng, chim rừng kêu inh ỏi vẫn thấy lòng mình không trả lời được câu hỏi.

Một tôi quốc tịch nước ngoài sống xa quê hương nhiều gần gấp đôi số năm sinh sống ở quê nhà.  Một tôi lúc nào cũng yêu cả 2 quốc gia  - hạnh phúc, đau buồn theo sự lên xuống của nó và mong mỏi cả 2 nước luôn thành tựu trong mọi lãnh vực, kể cả ....bóng đá :)  .  Tuy nhiên tôi sẽ ủng hộ ai đây, lòng tôi cũng không tìm được câu trả lời đích thực?

Huyền Lam

Boston Phố cổ - chu du ký sự
ngày 1 tháng 7 năm 2010

huyenlam@yahoo.com