Đã mười mấy năm đem tiếng Việt méo mó của mình đi dạy không lương cho các em sinh đẻ bên này. Thỉnh thoảng đi ăn phở, đi chợ gặp lại học trò ngày xưa chạy tới chào thấy cảm động làm sao:
- Chào thầy, Amy nè, thầy nhớ không ?
- Trời ơi em lớn quá, thầy nhận không ra, lấy chồng rồi à.
Amy kéo người chồng tới: - Dạ cái này là Kent, husband của con. Nó eats Phở, eats bún bò được đó thầy.
- Chà em còn nhớ được tiếng Việt giỏi ghê.
Amy cười ha ha - Dạ, nhớ only some of it thôi Thầy. Ít khi gặp người Việt mà Thầy.
- Em giỏi lắm
Amy tiếp tục cười lớn: - Dạ cám ơn Thầy, ..I'm even better now... I can eat bún riêu với mắm tôm được rồi thầy, đang teach cho nó ăn (chỉ qua chồng).
Hôm nay như mọi chiều Chủ Nhật, xách ba lô tới chùa dạy cho các em trong Gia Đình Phật Tử học tiếng Việt:
- Các em chào thầy!
- Thầy chào các em, bây giờ là mùa gì vậy các em?
Cả lớp la to: - mùa fall
- các em giỏi lắm, mùa fall là mùa thu phải không? người ta gọi là mùa fall vì lá nó fall phải không ?
- Dạ phải.
- Hôm trước thầy có nói chữ fall cho các em nghe. Chứ fall trong tiếng Việt có nghĩa là té và rơi. Em nào còn nhớ lúc nào mình dùng chứ té lúc nào mình dùng chữ rơi không?
Nhiều em đưa tay và Tin được chọn: - Dạ chữ té cho animals, cho người. chữ rơi cho things.
- Chà các em giỏi quá. Có em nào cho ví dụ không?
- Trò Kathy đưa tay: - Dạ, con bò nó té chứ không phải con bò rơi. Cái khăn nó rơi chứ không phải nó té. In English we use the same word but not in Vietnamese.
- Giỏi quá là giỏi, chút nữa học xong thầy đãi ăn kem nghe. Bây giờ các em có 5 phút để viết 1 câu có chữ té, 1 câu có chữ rơi rồi nộp cho thầy.
Năm phút sau các em nộp bài, và đây là một số câu làm tôi vui và thấy thương cho học sinh mình mà hơn mười mấy năm qua dẫu khó khăn vẫn không nghỉ dạy được. Hết đợt này lớn lên đến đợt khác đã cho tôi bao niềm vui trong cuộc sống vì tiếng Việt mến yêu rắc rối của tôi.
- Con chim bay trên trời bị thằng kia bắn té xuống đất.
- Hôm qua em đi xem cái Nước Rơi rất là lớn, nó rơi ồn lắm.
- Con kiến bò trên cây bị gió thổi té xuống cỏ.